Người dịch: Whistle

Từng có một lần…

Xích Tiêu quân vì muốn săn một con hung thú cấp Bạch Ngân mà đã dùng tính mạng của gần mười vạn người làm mồi nhử, thậm chí còn chết hơn trăm Hắc Thiết.

Cuối cùng mới đạt được mục đích.

Không từ thủ đoạn để đạt được mục đích.

Đây chính là phong cách làm việc của quân đội, cũng là phương pháp mà Shirley luôn tin tưởng.

Dưới sự ép buộc của Shirley, mấy thế lực lớn lần lượt lao về phía con thuyền bị chìm, chiến đấu với Giao Nhân, những kẻ giỏi về thủy chiến.

“Các ngươi nhớ cẩn thận.”

Chu Giáp nhắc nhở, giơ khiên lên, nhảy cao.

Xuân Lôi Cức Bạo!

Theo lôi quang chói mắt từ trên cao đánh xuống, mảnh gỗ vỡ nát, mặt nước bên dưới như thể sôi trào.

Vài bộ thi thể Giao Nhân chậm rãi nổi lên.

“Phụt…”

Vô số thủy tiễn tấn công từ bốn phương tám hướng, thủy tiễn bình thường đã mạnh bằng đạn, trong đó còn có không ít độc tiễn kỳ lạ.

Chu Giáp tận mắt nhìn thấy một cửu phẩm bị độc tiễn dễ dàng xuyên thủng, vết thương đen kịt.

Cho dù là Hắc Thiết, nếu như không cẩn thận bị trúng tên cũng không thể nào xem thường.

Chu Giáp nhẹ nhàng vung khiên, một lớp cương kình bao phủ lấy xung quanh, thủy tiễn tấn công đều bị chặn lại.

“Vèo!”

Dòng nước cuộn trào, một thống lĩnh Giao Nhân đột nhiên xông ra, hét lớn:

“Nhân tộc, chết đi!”

Nguyên Lực cấp Hắc Thiết bùng nổ, mặt nước bên dưới cũng trở nên dữ dội, từng dòng nước ngược dòng cuồn cuộn quấn lấy Chu Giáp.

Dòng nước tuy nhìn không lớn, nhưng lại cứng hơn cả tinh kim, chỉ cần siết nhẹ là có thể nghiền nát bách luyện tinh cương thành nước thép.

Hơn nữa…

Có đến hơn trăm dòng nước đang tấn công, hoàn toàn phong tỏa đường lui.

“Ừm…”

Đối mặt với đòn tấn công, Chu Giáp nheo mắt, vẻ mặt không còn thư thái như trước.

Cức Lôi Trảm!

Theo Nguyên Lực cuồn cuộn, rìu hai lưỡi trong tay Chu Giáp hóa thành vô số lôi quang chém xuống, kiếm khí sắc bén, nhanh như chớp, trong nháy mắt đã đánh tan dòng nước.

Dư lực của lôi điện vẫn chưa tan, tiếp tục lao về phía trước.

Chỉ thấy từng tia chớp sắc bén tung hoành, lóe sáng trên mặt nước, thống lĩnh Giao Nhân kia cũng bị đánh thành thịt vụn.

“Tốt!”

Shirley ở phía sau sáng mắt:

“Tử Lôi Đao Pháp, quả nhiên là võ kỹ lợi hại nhất trong Tam Công Lục Pháp của Tiểu Lang đảo, người này chuyển đao thành phủ, uy lực không những không suy giảm mà còn mạnh hơn.”

“Lợi hại!”

“Hả?”

Lời còn chưa dứt, Shirley đã căng thẳng nhìn vào trung tâm chiến trường.

“Mu!”

Tiếng gầm rú đột nhiên vang lên trong không gian.

Sóng âm tạo thành từng vòng tròn trong không khí, mặt nước vốn đã hỗn loạn nay càng nổ tung, vô số người bị đánh bay.

“Ầm…”

Khoang thuyền vỡ tan, một con voi trắng bước đi trên mặt nước.

Con voi này cao hơn ba mét, bốn chân to lớn giống như cột chống trời”, vòi voi vung lên, thuyền vững chắc ầm ầm vỡ nát.

Bạch Tượng bí chú!

Khí thế!

Lông voi trắng muốt, thánh khiết, nhưng mỗi một động tác đều mang ý nghĩa có người chết, máu tươi bắn tung tóe.

Chu Giáp nheo mắt, toàn thân căng cứng, trong lòng hắn cảm thấy nguy hiểm.

Chu Giáp nhìn ra, con voi trắng kia không phải là thực thể, mà là Nguyên Lực, tinh khí giao nhau, tạo thành một loại ảo ảnh bên ngoài.

Tuy là ảo ảnh, nhưng lực lượng lại thực sự.

Khí thế bí pháp là truyền thừa độc nhất vô nhị của Đế Lợi tộc, khác với võ kỹ của vương triều Đại Lâm, càng chú trọng thân thể và một số đặc tính.

Mỗi ảo ảnh đều có đặc thù.

Đặc tính của Bạch Tượng bí chú là sức mạnh, đạp không, va chạm, trọng khiên…

Dưới sức mạnh khủng bố, từng Phàm Giai đang vây công đều bị nghiền nát một cách dễ dàng.

Voi trắng bước đi trên mặt nước, thân hình to lớn lại không hề cồng kềnh.

Lực va chạm giống như mang theo vô số quả bom, bất cứ thứ gì tiếp xúc với nó đều sẽ gây ra phản ứng dây chuyền, nổ tung tại chỗ.

Phòng ngự trọng khiên còn có thể bỏ qua mọi đòn tấn công.

Voi trắng xông thẳng về phía Chu Giáp.

Thân hình con voi to lớn, bốn chân cường tráng, ngà voi nhô lên, vòi voi vung vẩy, Nguyên Lực trong phạm vi mấy chục mét xung quanh cũng trở nên dữ dội.

“Gào!”

Tiếng gầm rú chấn động bốn phương tám hướng, khiến cho Chu Giáp đang lùi lại phải dừng bước.

Ngay sau đó…

Bóng đen bên trong voi trắng mở to mắt, đẩy nắm đấm, vòi voi cũng theo đó mà vung lên, giống như giao long xuất động, đánh về phía Chu Giáp.

Không khí bị đánh thành từng gợn sóng.

Tứ Tượng Khiên Chấn!

Da thịt Chu Giáp run rẩy, dồn hết sức vào Tứ Tượng Khiên Chấn đại viên mãn, bốn ảo ảnh cũng xuất hiện trên lớp cương kình hộ thể vô hình.

Bạo Lực!

Thần Hoàng Quyết phá một quan, cộng thêm nội tình do Long Hổ Huyền Thai cung cấp, tương đương với tam quan, đặc tính Bạo Lực lại tăng thêm hai quan.

Phá ngũ quan!

Hắc Thiết trung kỳ!

“Rầm!”

Cương kình vô hình vỡ vụn, Chu Giáp điên cuồng lùi lại.

Thân hình to lớn của voi trắng chỉ khựng lại một chút, sau đó nó ngửa người, vòi voi phình to, đánh mạnh về phía Chu Giáp.

“Ầm!”

Chỉ một đòn đơn giản đã phá vỡ rào cản âm thanh, sóng xung kích cuồn cuộn.

Chu Giáp kêu lên một tiếng đau đớn, vung rìu hai lưỡi lên chém.

Đông Lôi Phích Lịch!

Một tia chớp đột nhiên xuất hiện, đánh vào vòi voi, chém ra một vết nứt, còn Chu Giáp thì bị đánh bay.

“Lên!”

Cùng lúc đó, mấy Hắc Thiết khác cũng lao đến, quấn lấy con voi trắng.

Màn đêm buông xuống.

Cuộc chiến…

Vẫn đang tiếp tục.

Không còn tiếng gầm rú thảm thiết, cũng không có tiếng nổ chói tai, nhưng cuộc chiến im lặng lại càng thêm nguy hiểm.

Địa vị của Mông Nam, Hỗn Thiên phỉ, trong Giao Nhân chắc chắn là rất cao, chỉ trong mấy ngày đã thu hút được rất nhiều người ủng hộ.

Trong đó…

Thậm chí còn có cả thống lĩnh Giao Nhân, cường giả Hắc Thiết.

Giao Nhân có thể sinh sản, số lượng nhiều hơn so với năm chủng tộc còn lại, bọn họ giỏi thủy chiến, hơn nữa còn cực kỳ sùng bái cường giả.

Điều này cũng dẫn đến việc chiến đấu đến bây giờ vẫn chưa phân định được thắng bại.

0.46244 sec| 2403.742 kb